09:03 25 thg 5 /2012 Lời bình 77 Nguồn trích 0 582 Lượt xem
Tựa như phép màu của số phận, giữa những chòng chành của đời sống thực, sớm mai kia em tìm thấy bàn tay anh.... Không quá lâu để hiểu.... không quá lâu để yêu.... cũng chẳng là quá dài để có thể coi là một chặng đường định mệnh..... Chỉ là, khi những đợt gió lạnh thổi về, lòng không còn chút âu lo... Đôi khi, một mình dạo bước trên con phố dài trong những ngày đầu năm náo nhiệt, em thấy mỗi phút giây thêm thật nhiều ý nghĩa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét