Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

Biển chiều mưa..........!

 01:00 7 thg 11 2011      Lời bình 119   Nguồn trích 0    255 Lượt xem

Biển vắng...
         chiều nay mưa nhạt nhòa..
Chân trời mờ mịt......
                  giấc mơ hoa.....
Trước biển mình ta...
                           ......cà phê đắng
           Lặng! nhâm nhi
                         ...... vị đắng cuộc đời
                                      Ngoài kia........... mưa vẫn rơi
                  Chợt thấy chơi vơi....
                                       ...nỗi nhớ
                                                  xa xôi....
Hình ảnh

          Chiều nay mưa thật nhiều, những cơn mưa  cuối mùa đến và đi thật nhanh........  nhưng đủ làm người ta bật lên một nỗi buồn, một nỗi nhớ… Nắng mưa là việc của trời, ấy vậy mà người ta vẫn cứ vui buồn theo mưa nắng vậy.

                 Mưa như để dịu đi những oi bức, làm dịu cả những tâm hồn. Những ồn ào phố xá, những bộn bề cuộc sống trở nên lắng lại, dịu dàng và bình yên. Những con phố sạch hơn, những hàng cây xanh hơn và nhịp sống thì như chậm lại; cái nhìn hình như cũng khác - khúc xạ qua lăng kính của mưa. 

Hình ảnh

               
 Chiều nay thứ bảy..........cơn mưa kéo đến.... người ta hối hả, vội vã trong một khoảnh khắc để tránh mưa, rồi lại thư thái, thảnh thơi như thể cuộc sống vốn dĩ là như thế. Nó ngồi trầm tư trong quán café ngắm dòng người xuôi ngược trong mưa… thả mắt nhìn ra biển, một màu trắng xóa.... chẳng thấy đâu là chân trời..... mịt mờ..... tất cả hình như đều nhớ......  mưa bao giờ cũng gợi nỗi nhớ. …nỗi nhớ ấy có thể là day dứt, nhưng chắc hẳn nó không làm con người ta buồn đến bi luỵ…..Cũng như trời có khi mưa khi nắng, thì cuộc đời cũng có buồn có vui. Có những nỗi buồn làm người ta sống đẹp hơn!

             
        Mưa, mưa… nó ngồi trầm ngâm ngắm những con phố loáng uớt, những bàn chân, vòng xe vội vã trong mưa…. Nỗi nhớ và kỷ niệm chợt ùa về….

        Trong lòng đột nhiên dậy lên một niềm khát khao không tài nào cưỡng nổi, ước gì được đắm mình dưới cơn mưa ấy…..

     Không rõ là mình đang buồn? Hay đang cô đơn? Hay đang trống trải? Hay tất cả? Hay không gì cả? Để đã buồn thì thôi nhớ, đã vui thì đừng đau, đã hạnh phúc thì đừng bất an, lo lắng.
Giá như con người chỉ đơn giản như thế, thì... đơn giản quá...
     Mọi ký ức bị mưa xóa đi sạch sẽ như chưa từng tồn tại. Những khắc khoải, những nhói buốt có lúc tưởng như cả đời này cũng không quên đi được vậy mà phút chốc "phựt"... như người ta cầm kéo cắt đứt một sợi dây. Để lại một khoảng trắng mênh mông.…..
      Trong lòng dường như chơi vơi một nỗi nhớ, chỉ nhớ thôi, không nhớ ai cả….


         Bỗng thấy mình cần lắm hơi ấm một bàn tay, cần một bờ vai rộng...

         Nhưng bàn tay ai thì đủ ấm, bờ vai ai thì đủ rộng?
         Uhm, rồi sẽ là anh....?  Nhưng liệu em có thể mang lại sự bình yên lẫn rộn ràng cho anh, hay nhiệt huyết nơi anh sẽ đông cứng khi chạm phải phần lạnh lẽo trong em?
Nhưng dù có thế nào thì anh cũng sẽ đến nhé!
                                            Hãy đến khi.............. mà thôi…
            Đừng đến hôm nay, cũng đừng đến vào ngày mai... Đừng đến vào ngày mưa………………...anh nhé!

        ...Nó trả tiền, lên xe ra về... trời vẫn mưa bấm cái gạt nước đẩy những dòng nước nhạt nhòa trước mặt làm mờ kiếng...  nó chợt thấy mắt nhòa đi...........
                                                             TH 5/07/2011
Mai Anh Thich
16:27 16 thg 11 2011
Một người đi, một người đứng ngó 
Một người lặng thầm, một người vui 
Mùa xuân về cho kẻ vu quy 
Mùa đông đến cho một gã khờ. 
  
Bàn tay năm ngón, em vẫn kêu sa 
Bàn tay nhỏ bé, anh nếu hao gầy 
Bao lá thu rơi, đời sao vướng tới 
Bản thân gầy, anh chợt nhớ, chợt mơ. 
  
Khuya tàn, thân xát cũng tàn 
Khói sương nghi ngút đêm thâu 
Khung trời yên, trăng đã  lụy bóng 
Khúc sầu này, ta biết gữi về đâu...?? 
  
Giọt mưa ngâu đã trút xuống đầu 
Giọt rơi ngoài phố, giọt vào gối chăng 
Giữa đêm gió lạnh se  cử buồng 
Gữi bao nổi nhớ nổi sầu cho mưa . 
  
Sau cơn mưa, trời lạnh giá 
Sau buổi chiều,  trời lại hắc hiu 
Sau tình yêu, đời lại trống vắng 
Sau âm thầm, chợt nhớ buổi chiều mưa.......!!!