Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Gai nhọn của hoa hồng

16:23 14 thg 3 2011    Lời bình 2   Nguồn trích 0    113 Lượt xem     Công khai



Người đàn ông nọ có trồng một cây hoa hồng và ông rất chăm chỉ tưới nước cho nó. Trước ngày hoa nở, ông hết sức ngạc nhiên khi phát hiện ra nụ hoa giữa bao nhiêu là gai nhọn trên thân cây.




"Làm sao một bông hoa đẹp có thể nở ra giữa đám gai này được?" Vô cùng buồn bã với ý nghĩ đó ,ông sao nhãng cả việc tưới nước và chăm sóc cho cây. Kết quả chỉ vài ngày trước khi nụ nở thành bông cây hoa đã chết.




Mỗi người chúng ta đều được sinh ra với một BÔNG HOA HỒNG TRONG TÂM HỒN và trưởng thành giữa những GAI NHỌN LỖI LẦM của mình. Chính vì vậy bạn đừng vội thất vọng và chán nản về những thiếu sót và khuyết điểm nhất thời. Biết yêu qúy bản thân cũng như nhìn nhận ra những ưu điểm của người xung quanh chính là bạn đang chăm sóc cho HOA HỒNG trong bạn rồi đấy !

Đọc và suy ngẫm 4

09:47 7 thg 3 2011      Lời bình 1   Nguồn trích 0     55 Lượt xem     Công khai


  
1.Euro lần trước nhằm lúc má đang bệnh.
Nhà có mỗi cái ti vi là đáng giá, ba đem cầm để thuốc tháng cho má. Hễ đến giờ trực tiếp, ba vừa lo canh thuốc vừa lắng nghe tiếng bình luận câu được câu mất ở ti vi nhà hàng xóm.
Euro lần này, tuy không hiểu thế nào là bóng đá nhưng đêm nào cũng vậy, đến giờ má lại thức mở ti vi và ngồi khóc một mình.

2.  Như mọi lần, hai mẹ con chị vừa ăn cơm vừa xem tivi. Chị vô ý đánh rơi muỗng, cơm văng tung toé. Thằng bé nhanh nhẫu đứng dậy:
- Má làm rớt muỗng à? Tại má cầm lâu mỏi tay đó mà! Để con lấy khăn lau, chớ hổng sao đâu.
Chị sững người nhìn theo cái dáng lon ton của thằng bé.
Mới hôm qua chị đã nổi giận khi con mình vô ý đánh đổ thức ăn! Chao ôi! Lẽ ra tấm lòng độ lượng này phải là của người lớn chúng ta.

3.  Trước, ở nhà tập thể, căn phòng hẹp tí chỉ đủ kê chiếc gường, cái bàn. Ba chạy xe đạp ôm. Mẹ ở nhà chăm sóc con. Con còn nhỏ hay khóc đòi quà. Ba mẹ vỗ về, con nín. Cả nhà cùng cười.
Sau, ba nghỉ chạy, vào làm trong một xí nghiệp. Mẹ phụ việc cho nhà người bà con. Rồi ba mẹ xây nhà mới khang trang hơn. Cả ba và mẹ đều bị cuốn mình vào công việc. Con lớn không còn khóc vòi vĩnh và thường được ba mẹ mua quà cho. Nhưng cả nhà ít khi cười cùng nhau.

4. Con xin tiền đóng học phí học thêm Anh văn. Cha nói để cha tính. Mấy ngày sau cha mới có tiền đưa con.
Một lần trốn học, lũ bạn rủ con đi uống nước.
Ngồi trong quán, con giật mình khi thấy dáng một người rất quen: cha của con. Cha chạy xe ôm sau giờ làm việc. Con trách mình sao quá vô tâm.

5. Chị lấy chồng. Anh là người thành đạt và giàu có. Thời gian rảnh, chị chỉ lo giữ gìn vóc dáng và săn sóc sắc đẹp. Bạn bè ai cũng ganh tị với anh.
Cơm tối. Anh cười: "Lâu quá rồi thấy thèm món bó xôi xào của em".
Chị nhìn anh, giật mình. Món bó xôi hồi xưa chị xào, mềm mụp. Lâu rồi chị chưa vào bếp.

Hãy để ý

09:38 19 thg 2 2011    Lời bình 2   Nguồn trích 0    83 Lượt xem     Công khai


  
Có một câu chuyện cười được rất nhiều người ưa thích và gửi cho nhau, về Sir Arthur Conan Doyle, người đã tạo ra nhân vật thám tử lừng danh Sherlock Holmes. Doyle thường kể về lần ông lên một chiếc taxi ở Pari. Trước khi kịp nói một lời, người tài xế quay sang ông và hỏi:
- Tôi có thể đưa ngài tới đâu, thưa ngài Doyle?
Doyle đờ người vì sửng sốt. Ông hỏi người tài xế rằng liệu có phải họ đã từng gặp nhau trước đây hay không.
- Không ạ, thưa ngài- người tài xế đáp- Tôi chưa từng gặp ngài bao giờ.
Rồi anh ta tiếp tục giải thích:
- Tờ báo sáng nay có một bài nói về việc ngài đi nghỉ ở Marseilles. Đây là bến đỗ taxi, nơi những người trở về từ Marseilles luôn đi qua và gọi xe. Màu da của ngài cho tôi biết rằng ngài vừa đi nghỉ về. Vết mực trên ngón tay trỏ bên phải của ngài khiến tôi nghĩ ngài là một nhà văn. Trang phục của ngài đậm chất Anh chứ không phải kiểu Pháp. Tất cả những điều đó cộng lại giúp tôi suy ra rằng ngài là Arthur Conan Doyle.
- Thật là tuyệt vời! thật lạ thường!- Nhà văn nổi tiếng thốt lên- Anh đúng là một bản sao trong đời thực của nhân vật tưởng tượng của tôi, tức là Sherlock Holmes ấy !
Nhưng còn một điều mới là quan trọng nhất.- Người tài xế nói.
- Gì vậy ?
- Tên ngài được viết ngay trên thành của chiếc vali đấy ạ.

Đôi khi trong cuộc sống, ta chỉ cần để ý một chút thì có thể nhận ra những điều thật tuyệt vời mà mọi người chưa biết.