Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Đọc và suy ngẫm 2

10:40 16 thg 2 2011Lời bình 1Nguồn trích 070 Lượt xem Công khai





Ốc sên con hỏi mẹ: Vì sao từ khi sinh ra chúng ta lại phải cõng cái vỏ ốc vừa cứng vừa nặng hả mẹ?


Mẹ: Bởi vì cơ thể chúng ta không có sự chống đỡ của khung xương, chỉ có thể bò mà bò lại rất chậm. Cho nên phải có vỏ cứng để bảo vệ!

Ốc sên con: Chị sâu dóm cũng không có xương, cũng bò chậm, tại sao chị ấy không cần cái vỏ như vậy?

Mẹ: Bởi vì chị sâu dóm có thể biến thành bướm, bầu trời rộng lớn sẽ bảo vệ chị ấy con ạ.

Ốc sên con: Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò rất chậm cũng không biến thành bướm, vì sao lại không đeo vỏ?

Mẹ: Vì em ấy biết chui xuống đất, em ấy sẽ được đất mẹ bảo vệ.

Ốc sên bắt đầu khóc toáng lên: Chúng ta thật đáng thương, cả bầu trời cả đất mẹ đều không bảo vệ chúng ta...

Ốc mẹ an ủi: Vì thế mà chúng ta có vỏ trên lưng! Chúng ta không dựa vào trời, không dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính mình.

Sức sống của cây xương rồng

16:17 12 thg 2 2011Lời bình 2Nguồn trích 0136 Lượt xem Công khai




Đã bao giờ bạn dành thời gian để ngắm một cây xương rồng rồi tự hỏi: "Tại sao cây xương rồng lại có thể sống trong bất kỳ thời tiết nào cũng được?".

Vâng, cây xương rồng tuy không nổi bật như hoa hồng, không tỏa ra những hương thơm nồng nàn như hoa huệ, hay tinh khiết như một đóa sen mộc giữa bùn lầy. Ngược lại, trông nó lúc nào cũng xấu xí với những cái gai nhọn sắc và một thân hình thô kệch. Nhưng núp trong cái dáng vẻ xấu xí đó; là một sức sống mãnh liệt mà không có một loại cây hoa nào có thể so sánh được!



Ngày xưa nhà tôi cũng có một mảnh vườn nhỏ, ở đó được trồng rất nhiều loại hoa. Nào hồng bạch, cúc trắng, lưu ly và dĩ nhiên là có cả một cây xương rồng nữa. Cứ mỗi buổi chiều về, tôi vẫn thường ra đấy dạo mát. Tôi hay nhìn thấy tất cả những bông hoa trong vườn đều héo queo, vì thời tiết quá nóng bức. Duy chỉ có một mình xương rồng là vẫn tươi tốt. Kể từ đó tôi bắt đầu yêu cây xương rồng, bởi nó đã làm cho tôi hiểu ra một điều rằng: “Tuy tôi không được may mắn như những người khác nhưng tôi vẫn phải sống, sống một cuộc sống thật có ích!” 



Bạn ơi! Dẫu cho bạn sinh ra không gặp nhiều may mắn trong cuộc sống, những bạn hãy thử nhìn cây xương rồng kia đi. Nó vẫn tươi xanh, mặc cho mình được trồng trên mảnh đất khô cằn, hay trên một bãi cát đầy nắng và gió. Vì một lẽ xương rồng đã biết vượt qua mọi thách thức của thời tiết , tiềm ẩn trong nó một sức sống mảnh liệt để vươn lên và mang lại một màu xanh cho đời.

Đọc và suy ngẫm

10:37 1 thg 2 2011Lời bình 1Nguồn trích 084 Lượt xem Công khai

1. Ba nó bỏ đi lúc nó còn đỏ hỏn. Ngoại và mẹ nuôi nó trong nghèo khó. Đau khổ và cả hạnh phúc. Được vài năm, cái đói nghèo cướp mất ngoại. Thiếu hơi bà, nó ngằn ngặt khóc đêm. Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái, dỗ dành "Ngoại có đi đâu! Ngoại ở đây mà!". Vậy là nó nín. Rồi mẹ cũng theo bà. Hôm tang mẹ, thấy dì khóc, nó bảo: "Mẹ có đi đâu! Mẹ ở đây mà!" rồi lấy tay đặt trên ngực trái, chỗ trái tim. Nó dỗ thế mà dì chẳng nín, lại ôm nó khóc to hơn.