Không vần thơ mà những tờ câu đố
Của ai kia dấu ở dưới ngăn bàn
Của một thời thơ dại vui chứa chan
Z20 là mật danh người đó
Em thơ dại cũng bày đặt chứng tỏ
Chọn mật danh K9 cho riêng mình
Thuở học trò cũng phá phách linh tinh...
Thời áo trắng em với nụ cười xinh
Chẳng biết có làm ai từng đau khổ
Chỉ biết rằng khi hè hoa phượng nở
Người ly hương đến tận bến bờ xa...
Không tin tức, chẳng nhắn nhủ thế mà
Nhìn phượng cháy đỏ rực nơi đầu ngõ
Kỉ niệm xưa lại tíu tít ùa về
Người phương xa... biết còn nhớ phượng quê...
Thuở ngây thơ... chẳng biết nói ước thề
Chỉ cho nhau nào là me, cóc, ổi
Mắt trộm nhìn... đỏ mặt ai bối rối
Nhớ một thời... thương quá tóc dài ơi...
Chân Tình 08:57 Ngày 17 tháng 05 năm 2013
Sang nhà CHÂN TÌNH đọc bài thơ
Trả lờiXóaTóc dài ơi...!
Tình yêu cái thuở ban đầu
Nói năng ấp úng không đầu không đuôi
Không gặp thì nhớ ngẩn ngơ
Gặp thì lại ngại nói câu tỏ tình...
chúc luôn vui nhiều
Tóc dài, áo trắng, nón xinh
XóaCủa thời mực tím lung linh ngày nào
Giờ xa lại mãi ước ao
Trở về thuở ấy ngọt ngào mộng mơ
...
CT cảm ơn anh TT đã ghé thăm
Ôi chao,
Trả lờiXóaCó phải không cô tóc dài thuở nớ ?
Chọn mật danh K9, khẽ lộ cho mình
Z20 hồi đó ấy là ai thế nhỉ !
Lạ chưa này, gặp lại nhớ không đây…
Lẽ nào, lẽ nào ôi tuổi thơ ngây
Bao nhiu thương nhớ về đây ngỡ ngàng
Vẫn xinh, vẫn xinh câu đố dịu dàng
Ơi ai líu tíu, ơi ai líu tíu vội vàng ngày xưa…
Hihi,
Một chiều thật vui nhé
Có nhận ra ai không nè K9 ngày xưa ơi !!!
Ngày xưa, nhớ chuyện ngày xưa..
XóaThời còn cắp sách như vừa đâu đây
Có nhỏ mọt sắt gầy gầy
Mê đọc tiểu thuyết nhét đầy cặp xinh
Mê truyện trinh thám, linh tinh...
Mê môn hình học Chân Tình chính em...
Cái người K9 gọi tên
Đã nơi viễn xứ... đã quên đường về
Nhớ lại một thuở mộng mơ
Của thời mực tím... đến chừ vẫn thương
...
CT cảm ơn anh Hoa Tím đã ghé thăm, Z20 của ngày xưa ở phía bên kia bán cầu...
Khúc Tự Tình
Trả lờiXóaThâu đêm mưa gió lại về
Ngồi đây a kể e nge chuyện đời
Từ thời niên thiếu vui tươi
Đến khi tóc bạc nửa đời bôn ba
Em ơi yêu dấu quê nhà
Đôngf xanh nương lúa đậm đà phù xa
Mây hồng dưới ánh chiều tà
Diều vang tiếng sáo rợp trời sắc hoa
Mưa ơi rơi rớt hiền hoà
Cho ta nức nở lệ nhoà trang thơ
Phượng hồng còn đó bơ vơ
Biệt ly lưu bút ngẩn ngơ trạnh lòng
Xa nhau xa cả mái trường
Trăng thề gió hẹn lên đường tha hương
Cô đơn trong những đêm trường
Trông về đất mẹ bi thương lão lòng
Phong ba ta kết thành dòng
Dệt vần nhung nhớ lưng tròng lệ rơi
Ngày ngày tháng tháng chơi vơi
Chỉ còn hoài niệm theo tôi xứ người
Sang nhà CT bắt gặp bài thơ hay
Chân Tường cũng xin mạn phép góp vui với CT một bài ... Đừng cười chê Chân Tường nhea
Áo trắng một thuở xinh tươi
XóaNghiêng nghiêng nón trắng môi cười thật xinh
Mộng mơ, mơ mộng chữ tình
Người đà quên mất thì mình nhớ chi?!
Bao nhiêu hứa, hẹn, gì gì…
Thả theo cánh gió bay đi phương nào
Lòng người, bội bạc thế sao?!
Để cho mưa đổ, lệ trào trong tâm…
Ve ngân ra rả nhạc lòng
Ước mơ “Bục giảng, phấn hồng” gửi ai?!
Một mình trên chặng đường dài
Thân nơi đất khách quê người mưu sinh
Viết bài thơ, nỗi lòng mình
Nhớ thời áo trắng, mộng xinh hôm nào
Thương làm sao, nhớ làm sao
Mong ngày trở lại tự hào rạng danh!
…
Bài thơ Chân Tường viết rất giàu cảm xúc mà, CT đọc rất thích mà… Cảm ơn Chân Tường đã ghé thăm Blog và họa cùng CT!
Cám ơn em một thuở xưa áo trắng
Trả lờiXóaĐã thẹn thùng hun đúc một tình thơ
Rồi ngại ngùng xinh quá những lơ ngơ
Cánh phượng nào ngân mãi nữa này cơ…
Để hôm nay giữa ngàn xuân thắm nở
Em tặng người yêu lắm những vần thơ
Cả muôn tràn say đắm những mộng mơ
Ôi dạt dào hạnh phúc quá nên thơ !!!
Tóc dài thuở ấy không biết làm thơ
XóaChỉ mê đọc tiểu thuyết đến quên giờ
Bạn bè vui vẻ gọi: "Con mọt sách"
Của thời mực tím với bao mộng mơ
Ngày ấy tóc dài cũng chưa biết yêu
Đạp xe cùng bạn dạo ngắm biển chiều
Chia nhau bánh, cóc, ổi, me, xoài, táo
Áo trắng học trò thương nhớ thật nhiều
...
CT cảm ơn anh HT đã ghé thăm Blog CT
Anh mừng là Em đã trở lại với trang viết. Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, anh luôn cầu mong em mạnh khỏe, bình yên và hạnh phúc.
Trả lờiXóaNhắc đến kỷ niệm thuở học trò lại khiến tầm hồn mình bồn chồn háo hức những bộn bề kỷ niệm. Cho anh com đôi dòng về ký ức tuổi học trò nhé em...
... "Mùa hạ cháy trên cành hoa phượng đỏ
Có một người ép nhớ cánh hoa xưa"…
Nguyễn T. T.
Mỗi con người đều có một góc riêng trong tâm hồn. Và trong cái góc riêng ấy thì ký ức tuổi học trò luôn đằm đẵm trong ta. Một nỗi nhớ trong từng ngày sống mà không hề phôi phai.
Hãy đừng coi thường những kỷ niệm thời chưa biết suy tư. Nó không là gì cả, nhưng nó là hiện tại của những ai có lòng chung thủy với lẽ sống ban đầu. Cho nên những cái tên, nhưng khuôn mặt, những nụ cười, những gốc cây ngọn cỏ, từng bậc cầu thang, cặp sách với bảng đen… đã hiện hữu trong mình suốt những năm tháng tuổi thơ dưới mái trường Đống Đa thân yêu thì chưa bao giờ mình bỏ quên. Dù kỷ niệm ấy là vui, là buồn, là nỗi đau... hay dù có là gì đi chăng nữa thì nó đã ở trong mình, của mình, thuộc về mình... nó là hơi thở, là cuộc sống của mình ngày xưa ấy nên mình cần phải ghi nhớ.
Trong cái xô bồ của cuộc sống gấp gáp hôm nay thì những phút giây hồi tưởng sẽ làm chậm lại nhịp sống. Nó là liều thuốc cho tâm hồn ta tĩnh lặng và dịu êm hơn lên rất nhiều Nó là cách luyện bộ nhớ của mình tốt nhất, nó cho ta sự tươi trẻ. Đôi khi chỉ cần lay nhẹ vùng ký ức ấy thôi thì ta cũng cảm thấy êm ái và dễ chịu lắm ru.
(Trích trong LỜI MỞ ĐẦU cho Kỷ Yếu Lớp 10b Đống Đa- Hà Nội khóa 1973 - 1976 của Nguyễn)
Còn đây là bài thơ
TRỞ LẠI BẾN ĐÒ TUỔI THƠ XƯA...
Hè về
Ran ran tiếng ve
Cây phượng già thắp lửa
Đốt lòng ai nỗi nhớ
Ngày chia tay
Mưa vụng dại ướt dấu giầy lưu luyến
Tiễn người đi
Ve hò hẹn điều chi
Mà nghe lòng nặng trĩu bước chân đi…
Tuổi thơ tiễn ta đi
Nhạt nhòa ánh mắt
Bằng lăng tím ngắt
Ép bên dòng lưu bút màu xanh
Thời gian trôi nhanh
Em thẳng thốt với điều chưa kịp nói
Bồi hồi cái nắm tay rất vội
Em mang theo
trong suốt cuộc hành trình...
Dòng đời xô đẩy
Cả hai ta thành kẻ vô tình
Yêu thương lắm thấy lòng như đã cạn
Em mệt mỏi nương nhờ trong ký ức
Thấy mịt mờ, hư ảo.... bóng sương tan
Chợt chạm vào một miền nhớ mênh mang
như giọt nước trong veo
như tiếng chim buổi sớm
giữa một trời phượng đỏ chói chang...
Rồi một sớm thu vàng
Em trở lại rồi đây
dẫu có muộn màng
Trong sâu thẳm nỗi nhớ nguyên như thể
Dù tóc bạc da mồi
nụ cười yêu đến thế
Vẫn long lanh e thẹn một ánh nhìn
Con sông đã cạn
Bến cũ chẳng còn
Anh không đứng đợi
Lá bàng rơi… nhức nhối một nỗi niềm.
Cảm ơn CT thật nhiều về bài viết quá đỗi thân thương của Tuổi Học trò.
CT đồng ý với anh Nguyễn đúng là "Trong cái xô bồ của cuộc sống gấp gáp hôm nay thì những phút giây hồi tưởng sẽ làm chậm lại nhịp sống. Nó là liều thuốc cho tâm hồn ta tĩnh lặng và dịu êm hơn lên rất nhiều Nó là cách luyện bộ nhớ của mình tốt nhất, nó cho ta sự tươi trẻ. Đôi khi chỉ cần lay nhẹ vùng ký ức ấy thôi thì ta cũng cảm thấy êm ái và dễ chịu lắm" Thuở học trò đối với ai cũng đều là quãng thời gian yêu thương nhất, vô tư, hồn nhiên và trong sáng, đối với CT cũng vậy CT rất yêu và nhớ thời áo trắng... Bài thơ "TRỞ LẠI BẾN ĐÒ TUỔI THƠ XƯA..." của anh Nguyễn rất hay và dạt dào cảm xúc ... CT cảm ơn anh Nguyễn đã ghé thăm và chia sẻ cùng CT.
XóaSang thăm em đọc bài thơ hay. Chúc em ngày mới vui khỏe và hạnh phúc em nhé. Thân mến
Trả lờiXóahttp://3.bp.blogspot.com/-ejBuS-UOXjo/Vht2GknH2nI/AAAAAAAAgzg/PREFpxtVC54/s1600-r/image.gif
Eg cảm ơn chị Ngọc Liên thật nhiều! Chúc chị có một ngày mới thật vui!
XóaTrăm năm trong cõi người ta
Trả lờiXóaMột thời để nhớ vẫn là học sinh
Trường xưa bạn cũ đượm tình
Cây bàng lá đỏ cho mình bên nhau
Tuổi thơ xanh thắm muôn màu
Là trang lưu bút để sầu vấn vương
Ngẩn ngơ một thoáng phượng hồng
Với bao kỷ niệm yêu thương ngày nào
Bồi hồi cảm xúc lao xao
Là ngày giã biệt ngọt ngào học sinh
Hoài niệm trên những hành trình
Một thời áo trắng long lanh tuổi hồng
Bao năm trở lại thăm trường
Ước mơ bục giảng phấn hồng còn đây
Dở dang dang dở tháng ngày
Là đời viễn xứ đắng cay thăng trầm
Cảm ơn CT những vần thơ hay
Hè sang phượng đỏ thắm màu
XóaTô thêm nỗi nhớ hằn sâu tim người
Ước mơ "Bục giảng" một thời
Người đà dang dở chơi vơi nỗi sầu
Ước mơ, mơ ước, nỗi đau
Đam mê cháy bỏng ngày sau nhớ hoài
Tha phương viễn xứ đất người
Đem trang lưu bút tới miền quê xa
Vần thơ ấm áp hiền hòa
Dệt bao câu chữ yêu quê hương mình
Hẹn ngày trở lại, nắng xinh
Ước mơ, hiện thực, hiển vinh, vui cười
...
Cảm ơn Chân Tường đã ghé thăm Blog CT và họa những vần thơ hay!