Lang Biang – là hai tên ghép từ câu chuyện của chàng K’lang và nàng H'biang theo truyền thuyết của dân tộc K'Ho. Câu chuyện tình của chàng K’lang và người con gái tên H'biang đã làm xúc động bao du khách khi đặt chân đến đây. Nhà K’lang và H'biang đều ở dưới chân núi, họ tình cờ gặp nhau trong một lần lên rừng hái quả. H'biang gặp nạn và chàng K’lang đã dũng cảm cứu nàng thoát khỏi đàn sói hung dữ.
Một lần gặp gỡ nhưng cả hai đã cảm mến, rồi họ đem lòng yêu nhau. Nhưng do lời nguyền giữa 2 tộc người mà H'biang không thể lấy K’lang làm chồng. Vượt qua tục lệ khắt khe và lễ giáo, hai người vẫn quyết tâm đến với nhau. Họ trở thành chồng vợ rồi bỏ đến một nơi trên đỉnh núi để sinh sống. Khi H'biang bị bệnh, K’lang tìm mọi cách chữa trị nhưng không khỏi. Chàng đành quay về báo cho buôn làng để tìm cách cứu nàng.
Kết thúc câu chuyện, H'biang bị chết do nàng đỡ mũi tên có tẩm thuốc độc của buôn làng nhắm bắn K’lang. Đau buồn khôn xiết, K’lang đã khóc rất nhiều, nước mắt chàng tuôn thành suối lớn, ngày nay gọi là Đạ Nhim (suối khóc). Sau cái chết của hai người, cha Biang rất hối hận, đứng ra thống nhất các bộ tộc thành một dân tộc có tên là K’Ho. Từ đó các đôi nam nữ trong làng dễ dàng đến với nhau. Ngọn núi cao ở làng La Ngư Thượng, nơi chàng K’lang và nàng H'biang chết được đặt lên là Lang Biang - tên ghép của đôi trai gái, để tưởng nhớ hai người và tình yêu của họ.
Một chiều đến thăm mảnh đất anh yêu
Đà lạt mờ sương ngày không hoa nắng
Dã quỳ vàng rực trong màu khắc khoải
Hoang dại khát khao cháy bỏng đam mê
Ai đặt tên em
trên cao nguyên đầy nắng
Mà dã quỳ
Ngợp trong xa vắng
Rợp trời khoe sắc
Cánh mỏng đam mê
Ai có về
Chiều cao nguyên
Lên đỉnh Lang Biang
Bồng bềnh trong mây
Đắm say tiên cảnh hoang sơ, mộng mơ
nghe kể
Lang Biang huyền thoại một tình yêu
Bất diệt
...khát khao! vượt qua rào cản
nồng nàn, say đắm...!
Trái tim hồng nhận mũi tên tẩm độc
Che người yêu
Trước cái chết kề bên
H'Biang nàng ra đi mãi mãi...
K' Lang lặng ôm chặt H'Biang
Nước mắt tuôn chảy thành sông thành suối
Tình yêu làm gì đâu có tội
Sao yêu nhau.. lại chẳng được bên nhau
Chiều cao nguyên
Một chiều đến thăm mảnh đất anh yêu
Đà lạt mờ sương ngày không hoa nắng
Dã quỳ vàng rực trong màu khắc khoải
Hoang dại khát khao cháy bỏng đam mê
Ai đặt tên em
trên cao nguyên đầy nắng
Mà dã quỳ
Ngợp trong xa vắng
Rợp trời khoe sắc
Cánh mỏng đam mê
Ai có về
Chiều cao nguyên
Lên đỉnh Lang Biang
Bồng bềnh trong mây
Đắm say tiên cảnh hoang sơ, mộng mơ
nghe kể
Lang Biang huyền thoại một tình yêu
Bất diệt
...khát khao! vượt qua rào cản
nồng nàn, say đắm...!
Trái tim hồng nhận mũi tên tẩm độc
Che người yêu
Trước cái chết kề bên
H'Biang nàng ra đi mãi mãi...
K' Lang lặng ôm chặt H'Biang
Nước mắt tuôn chảy thành sông thành suối
Tình yêu làm gì đâu có tội
Sao yêu nhau.. lại chẳng được bên nhau
Chiều cao nguyên
đan vào tim nỗi nhớ
Trên đỉnh Langbiang sương mờ
em viết những vần thơ
gửi về anh bao thương nhớ
Trên đỉnh Langbiang sương mờ
em viết những vần thơ
gửi về anh bao thương nhớ
Ta thương nhau từ bao giờ..?! anh nhỉ?
sao vẫn dại khờ
vẫn da diết thiết tha
dù biết... mãi cách xa
Khi yêu nhau
trái tim đâu có tội
Dù thời gian
đảo nghịch trái ngược nhau
Anh!
Giờ nơi đâu?!
Chiều cao nguyên em ôm nỗi nhớ
Nơi đây
Anh cất tiếng chào đời
Nghe "à ơi" tiếng ru hời của mẹ....
Rồi ngày kia...
lặng lẽ bứơc chân đi...!
Anh hứa nhé
Một lần về thăm
mùa dã quỳ nở
thành phố mộng mơ
Đà Lạt sương mờ quê xa luôn nhớ
Nắng vàng hoàng hôn nơi xa tắp bến bờ
Đà Lạt mộng mơ
Đến bao lần em vẫn nhớ
Hồ Xuân Hương mái tóc phố hoa
Nơi anh sinh ra
Vẫn đẹp mộng mơ trong hạ vàng hoa nắng
Mỗi lần ghé là tình em thêm nặng
Yêu thật nhiều Đà Lạt phố mộng mơ
Và em yêu cả vần thơ
Của người thương bến bờ xa biển vắng
Chân Tình 0h43 ngày 26/06/2012
Anh!
Giờ nơi đâu?!
Chiều cao nguyên em ôm nỗi nhớ
Nơi đây
Anh cất tiếng chào đời
Nghe "à ơi" tiếng ru hời của mẹ....
Rồi ngày kia...
lặng lẽ bứơc chân đi...!
Anh hứa nhé
Một lần về thăm
mùa dã quỳ nở
thành phố mộng mơ
Đà Lạt sương mờ quê xa luôn nhớ
Nắng vàng hoàng hôn nơi xa tắp bến bờ
Đà Lạt mộng mơ
Đến bao lần em vẫn nhớ
Hồ Xuân Hương mái tóc phố hoa
Nơi anh sinh ra
Vẫn đẹp mộng mơ trong hạ vàng hoa nắng
Mỗi lần ghé là tình em thêm nặng
Yêu thật nhiều Đà Lạt phố mộng mơ
Và em yêu cả vần thơ
Của người thương bến bờ xa biển vắng
Chân Tình 0h43 ngày 26/06/2012
Rừng thông im vắng...nhớ thương em nhiều..!!
Đêm về...giấc ngủ cô liêu..!
Anh như ôm chặt...buổi chiều bên em..!!
Giấc ..