Biển vắng...
chiều nay mưa nhạt nhòa..
Chân trời mờ mịt......
giấc mơ hoa.....
Trước biển mình ta...
......cà phê đắng
Lặng! nhâm nhi
...... vị đắng cuộc đời
Ngoài kia........... mưa vẫn rơi
Chợt thấy chơi vơi....
...nỗi nhớ
xa xôi....
Mai Anh Thich
16:27 16 thg 11 2011
Một người đi, một người đứng ngó
Một người lặng thầm, một người vui
Mùa xuân về cho kẻ vu quy
Mùa đông đến cho một gã khờ.
Bàn tay năm ngón, em vẫn kêu sa
Bàn tay nhỏ bé, anh nếu hao gầy
Bao lá thu rơi, đời sao vướng tới
Bản thân gầy, anh chợt nhớ, chợt mơ.
Khuya tàn, thân xát cũng tàn
Khói sương nghi ngút đêm thâu
Khung trời yên, trăng đã lụy bóng
Khúc sầu này, ta biết gữi về đâu...??
Giọt mưa ngâu đã trút xuống đầu
Giọt rơi ngoài phố, giọt vào gối chăng
Giữa đêm gió lạnh se cử buồng
Gữi bao nổi nhớ nổi sầu cho mưa .
Sau cơn mưa, trời lạnh giá
Sau buổi chiều, trời lại hắc hiu
Sau tình yêu, đời lại trống vắng
Sau âm thầm, chợt nhớ buổi chiều mưa.......!!!
Chiều nay mưa
thật nhiều, những cơn mưa cuối mùa đến và đi thật nhanh........ nhưng đủ làm người ta bật
lên một nỗi buồn, một nỗi nhớ… Nắng mưa là việc của trời, ấy vậy mà người ta vẫn
cứ vui buồn theo mưa nắng vậy.
Mưa như để dịu đi
những oi bức, làm dịu cả những tâm hồn. Những ồn ào phố xá, những bộn bề cuộc sống
trở nên lắng lại, dịu dàng và bình yên. Những con phố sạch hơn, những hàng cây
xanh hơn và nhịp sống thì như chậm lại; cái nhìn hình như cũng khác - khúc xạ
qua lăng kính của mưa.
Chiều nay thứ bảy..........cơn mưa kéo đến.... người ta hối hả, vội vã trong một khoảnh khắc để tránh
mưa, rồi lại thư thái, thảnh thơi như thể cuộc sống vốn dĩ là như thế. Nó ngồi trầm tư trong quán café
ngắm dòng người xuôi ngược trong mưa… thả mắt nhìn ra biển, một màu trắng xóa.... chẳng thấy đâu là chân trời..... mịt mờ..... tất cả hình như đều nhớ...... mưa bao giờ cũng
gợi nỗi nhớ. …nỗi nhớ ấy có thể là day dứt, nhưng chắc hẳn nó không làm con người
ta buồn đến bi luỵ…..Cũng như trời có khi mưa khi nắng, thì cuộc đời cũng có buồn
có vui. Có những nỗi buồn làm người ta sống đẹp hơn!
Mưa, mưa… nó ngồi trầm ngâm ngắm những con phố
loáng uớt, những bàn chân, vòng xe vội vã trong mưa…. Nỗi nhớ và kỷ niệm chợt
ùa về….
Trong
lòng đột nhiên dậy lên một niềm khát khao không tài nào cưỡng nổi, ước gì được
đắm mình dưới cơn mưa ấy…..
Không
rõ là mình đang buồn? Hay đang cô đơn? Hay đang trống trải? Hay tất cả? Hay
không gì cả? Để đã buồn thì thôi nhớ, đã vui thì đừng đau, đã hạnh
phúc thì đừng bất an, lo lắng.
Giá như con người chỉ đơn giản như thế, thì... đơn
giản quá...
Mọi ký ức
bị mưa xóa đi sạch sẽ như chưa từng tồn tại. Những khắc khoải, những nhói buốt
có lúc tưởng như cả đời này cũng không quên đi được vậy mà phút chốc "phựt"...
như người ta cầm kéo cắt đứt một sợi dây. Để lại một khoảng trắng mênh mông.…..
Trong
lòng dường như chơi vơi một nỗi nhớ, chỉ nhớ thôi, không nhớ ai cả….
Bỗng thấy mình cần lắm hơi ấm một bàn tay, cần một
bờ vai rộng...
Nhưng bàn tay ai thì đủ ấm, bờ vai ai thì đủ rộng?
Uhm, rồi sẽ là anh....? Nhưng liệu em có thể mang lại
sự bình yên lẫn rộn ràng cho anh, hay nhiệt huyết nơi anh sẽ đông cứng khi chạm
phải phần lạnh lẽo trong em?
Nhưng dù có thế nào thì anh cũng sẽ đến nhé!
Hãy đến khi.............. mà thôi…
Đừng đến hôm nay, cũng đừng đến vào ngày mai... Đừng
đến vào ngày mưa………………...anh nhé!
...Nó trả tiền, lên xe ra về... trời vẫn mưa bấm cái gạt nước đẩy những dòng nước nhạt nhòa trước mặt làm mờ kiếng... nó chợt thấy mắt nhòa đi...........
TH 5/07/201116:27 16 thg 11 2011
Một người đi, một người đứng ngó
Một người lặng thầm, một người vui
Mùa xuân về cho kẻ vu quy
Mùa đông đến cho một gã khờ.
Bàn tay năm ngón, em vẫn kêu sa
Bàn tay nhỏ bé, anh nếu hao gầy
Bao lá thu rơi, đời sao vướng tới
Bản thân gầy, anh chợt nhớ, chợt mơ.
Khuya tàn, thân xát cũng tàn
Khói sương nghi ngút đêm thâu
Khung trời yên, trăng đã lụy bóng
Khúc sầu này, ta biết gữi về đâu...??
Giọt mưa ngâu đã trút xuống đầu
Giọt rơi ngoài phố, giọt vào gối chăng
Giữa đêm gió lạnh se cử buồng
Gữi bao nổi nhớ nổi sầu cho mưa .
Sau cơn mưa, trời lạnh giá
Sau buổi chiều, trời lại hắc hiu
Sau tình yêu, đời lại trống vắng
Sau âm thầm, chợt nhớ buổi chiều mưa.......!!!
Để nhớ một thời ta đã yêu
Trả lờiXóaMưa rơi, rơi mãi... bước chân xiêu
Lạnh hồn ta đó chân đơn lẻ
Thêm buồi chiều mưa thêm hắt hiu
Góc cũ chỗ quen em vẫn ngồi
XóaChiều ngiêng nỗi nhớ nơi xa xôi
Lặng nhìn mưa đổ bao kỉ niệm
Cà phê vị đắng mặn bờ môi...
Anh vẫn ngồi đây chổ quen thôi
XóaMà sao em thấy thật đơn côi
Hay là em nhớ nên mơ thấy
Chợt tỉnh hồn em mưa vẫn rơi
Chiều mưa hôm ấy hồn chơi vơi
XóaBiết nói gì đây hỡi người ơi
Trời biết em buồn nên mưa khóc
Hoàng hôn nhuộm tím màu đơn côi
Khép lại mà thôi, khép mà thôi
XóaĐể buồn không phải vì mưa rơi
Sao cho mưa đến trời không khóc
Mưa đến tình hồng sớm sinh sôi
Mưa yêu.
XóaĐể nhớ một thời ta đã thôi
Không còn thơ dại ngắm mưa rơi
Ngày mưa hôm ấy ta quen biết
Để mãi giờ sao cứ nhớ thôi
Góc cũ chỗ quen em vẫn ngồi
Chiều nghiêng nỗi nhớ một mình thôi
Lặng nhìn mưa đổ bao kỉ niệm
Cà phê vị đắng mặn bờ môi...
Anh vẫn ngồi đây chổ quen thôi
Mà sao em thấy thật xa xôi
Hay là em nhớ nên mơ thấy
Chợt tỉnh hồn em mưa vẫn rơi
Mưa rơi rơi mãi hồn chơi vơi
Biết nói gì đây hỡi người ơi
Trời biết em buồn nên mưa khóc
Hoàng hôn nhuộm tím màu đơn côi
Khép lại mà thôi, khép mà thôi
Màu mưa yêu cũ chỉ thế thôi
Để cho mưa đến trời thôi khóc
Mưa hát tình hồng sớm sinh sôi
CT.
Vậy là có thêm tác phẩm nữa ra đời rồi... cảm ơn VL nhiều nhé!
XóaCủa CT mà.CT đã được nghỉ lễ chưa. Có đi chơi đâu không ?
XóaCT hôm nay vẫn phải đi làm... mai được nghỉ lễ rồi 4 ngày lận... CT không có đi đâu.. lễ ra đường đông lắm... nhưng kẹt đám cưới con trai anh bà con... mất luôn hai ngày rồi... VL có đi đâu không?
XóaVL cũng vậy. Rất ngại ra đường những ngày này. TP ồn ào hẳn lên. Chiều nay đi đám cưới người bạn, mai lại cùng cq đi chơi 1 ngày. Ngại đi nhưng không đi không được. Mong những ngày nghỉ qua mau.
XóaCT những ngày nghỉ vậy cũng không đi đâu được rồi.
CT ơi Đọc mà buồn quá. Chiều nay VL đã ngồi một mình như thế mà sao không viết được nữa nè!
Trả lờiXóaCT viết tiếp đi.
Bài này CT viết đã gần hai năm rồi... những ngày ấy, buồn lắm, khóc suốt... lúc đó định đóng blog không viết gì nữa "người bạn ấy" xin đừng đóng blog thế là CT tiếp tục viết... có những bài buồn hơn... nhưng mọi chuyện đã qua rồi.... VL đừng như CT lúc đó nhé! buồn lắm đó! Hãy nhìn ra xung quanh... bao nhiêu là cô gái dễ thương và đáng yêu... đừng bao giờ "nhìn mãi vào một cánh cửa đóng lại,mà quên rằng một cánh cửa khác đang mở ra. Điều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình." VL nhé!
XóaVL rất thích bài này. Đọc mà thấy mình trong đó. Buồn lắm nên tối nay không viết được gì cả.
XóaThật tiếc! CT dặn trể quá. Xa người ấy VL đã lỡ buồn rồi mà buồn lắm, buồn thiu lận đó. Buồn đến xác xơ. Giờ thì lạnh, lạnh thật nhiều không buồn mở cửa nhà ai nữa. Cảm thấy sợ, sợ cửa lại làm mình đau lần nữa...
Cũng may làm quen được CT thấy quên đi nhiều lắm vì cùng bệnh mà...
Ôi trời! hai người "cùng bệnh" dễ "cộng hưởng"lắm đó! nguy hiẻm tính mạng chứ chẳng chơi đâu... Mà VL có phải vì bài viết của CT làm VL buồn không? Thờ gian sẽ hàn gắn mọi vết thương VL à... CT không biết chuyện của VL thế nào nhưng đã "Buồn đến xác xơ. Giờ thì lạnh, lạnh thật nhiều không buồn mở cửa nhà ai nữa. Cảm thấy sợ, sợ cửa lại làm mình đau lần nữa..." đừng như vậy nữa VL, phải đứng lên chứ! phải tự chữa bệnh cho mình nhé... Lên BLog, lên FB, CT đã thay đổi được mình bớt buồn... vượt qua mọi thứ và chính bản thân mình đấy!
XóaKhông phải bài viết của CT làm VL buồn đâu. VL tìm thấy mình trong đó nên thấy nhẹ đi nhiều.
XóaThế bị "cộng hưởng" nguy hiểm lắm hả CT? Làm sao tránh đây.
CT có biết Blog của CT là Blog đầu tiên mà VL biết không? trước đó VL chẳng biết đâu CT ạ. Nhờ blog của CT mà VL thấy vui trở lại chứ không chỉ biết tìm việc để làm để mà quên thôi.
Oh thật ra lúc đầu CT cứ nghĩ VL và anh Huan là 1 (không biết có đúng không) vì VL và anh Huan là hai người duy nhất vào họa thơ với CT mà không viết Blog... lạ thật đó, nhưng người viết blog đa số là nhưng người có tâm trạng... VL làm thơ rất hay nhưng lại không viết blog... CT chúc cho VL luôn vui và hạnh phúc nhe! nhất định như vậy... Chúc VL một đêm ngon giấc nha... CT đi ngủ thôi, hôm nay CT nhièu việc quá, mai lại đi họp sớm... sợ cứ ngồi "nhất trí gật gù" là "mệt" với sếp đó... VL cũng đi ngủ đi nha
XóaỪ há quên mất thời gian rồi. CT ngủ ngon nha. VL cũng ngủ đây.
XóaTình cờ ta lại gặp nhau
XóaĐể con tim nhỏ lao xao sớm chiều
Tình cờ ánh mắt thoáng yêu
Ta như quên hẳn mây chiều buồn tênh
Tình cờ ta lại lênh đênh
Trên con sóng lạ mà quên hết đường
Tình cờ nhớ một mùi hương
Đêm về tơ tưởng mà thương lặng thầm
Tình cờ mưa lại lâm thâm
Để đôi tim mở thì thầm lời yêu
Tình cờ gió thổi tóc bay
Một bàn tay ấm nhẹ lay tóc mềm
Tình cờ góc quán êm đềm
Ta dường như nghĩ vườn yêu mãi vầy
Tình cờ mọi nhẻ đong đầy
Ta đâu ngỡ sẽ tình cờ mất nhau
Để rồi mãi mãi về sau
Đi về một lối nhớ sao bóng hình
Để khi còn lại một mình
Tình cờ ta nhủ rằng mình còn yêu
Yêu sao yêu mãi yêu hoài
Yêu như con sóng trãi dài mênh mang
Chiều nay biển vắng một mình
Tình cờ ta lại lặng nhìn buồn tênh
(Mượn ý bài thơ của TL - CT và TL đừng giận nha)
Tình cờ lạc bước chênh vênh
XóaTrong miền cát trắng bồng bềnh hoàng hôn
Tình cờ trời đổ mưa tuôn
Cho mưa nặng hạt nỗi buồn trôi đi
Tình cờ trong cuộc tình si
Biết ai buồn nhớ những gì đã qua
Tình cờ hội ngộ bạn xa
Cùng nhau chia sẻ đậm đà tình thân
Tình cờ xa lại hóa gần
Sơ giao.. giờ đã kết thân bạn bè....
Bài thơ VL viết hay quá à, cảm ơn VL nhiều nhé, mấy hôm lễ nghĩ là rảnh nhưng lại bận ngập đầu... hai ngày đi đám cưới. 1 ngày làm taxi, hai ngày tổ chức sự kiện... ăn uống... mệt nhoài... mai thứ bảy lại phải đi làm... haizzzzzzzzzzz VL thế nào? nghỉ lễ vui chứ?!
Trời ơi VL chỉ mượn ý của CT và TL viết lại thôi mà. Khen quá lại làm VL xấu hổ không dám viết nữa bây giờ. Những ngày lễ VL cũng mệt nhoài. Đi cùng cq thăm một khu du lịch sinh thái, đi trực lễ,dự đám cưới bạn... còn lại là nằm vùi. VL rất sợ những ngày nghỉ, sợ cái cảm giác lặng lẽ một mình. Chỉ mong thời gian qua mau.
XóaHihi VL ơi sao lại "VL rất sợ những ngày nghỉ, sợ cái cảm giác lặng lẽ một mình. Chỉ mong thời gian qua mau." phải tìm "hai mình" gấp đi thôi... sẽ bớt "chông chênh" đấy
XóaLỡ chông chênh rồi nên sợ lắm! VL đã có lần đi tàu biển, lên tàu thi say sóng biển nhưng xuống tàu lên bờ thì lại say sóng đất . Sóng nào cũng say, cũng chong chênh nên VL rất sợ. Thôi đành lặng lẽ một mình nơi này vậy. Ngủ vùi sẽ không bị say sóng và chông chênh CT ạ :-)
XóaTừ khi lạc bước nơi này
XóaLàm quen cô nhỏ hay hay má hồng
Đêm khuya quên giấc say nồng
Niềm vui lặng lẽ về trong nổi buồn
...
Phố biển chiều nay mưa đang tuôn
XóaMong sao cuốn hết nỗi buồn trôi đi
Bình minh biển lại thầm thì...
Khúc ca hạnh phúc.... hãy vì ngày mai...!
....