Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

Tản mạn khi thu sang...!

Khi từng đêm em chạm khẽ vào tâm trạng riêng tư, em chợt thao thức nhiều hơn một nỗi niềm mình còn đang ấp ủ thật sâu… Nhớ, thương, sầu, lắng....




Thu về nỗi nhớ lênh đênh

Ghé tay vớt mộng mênh mông vào lòng
Gió đưa giọt nhớ phiêu bồng
Cành hoa ngơ ngẩn thơm nồng hương xưa


Giọt thương giọt nhớ đong đưa
Hỏi ai đếm được giọt mưa bão lòng?
Giọt chờ, giọt đợi, giọt mong
Giọt vương áo trắng, giọt vờn tóc mây


Giọt lưu luyến giọt ngất ngây
Tình xa nhung nhớ mộng đầy trang thơ
Thu về uơm nắng vàng tơ
Nhớ nguời xa mãi bến mơ chưa về



Biển gọi anh, gọi anh giữa mênh mang sao trời. Chẳng hình định một nỗi nhớ, cũng chẳng hình định một cái tên. Em chỉ biết là em tìm được chút gì đó còn sót lại trong gió sầu rơi nơi biển vắng mờ xa…  anh viết những vần thơ gửi đến chứa đầy những tâm tư của anh... Chẳng biết từ khi nào em yêu biển đến thế, yêu bờ cát trắng êm đềm xõa tóc vuốt ve vào sóng, vẽ mối lương duyên kết chặt những chỉ hồng…..




Thơ em gió thoảng..nhẹ lay

Mịn tươi hoa nắng..trên vai nghịch đùa
Ôi..! vần thơ nhỏ lạ chưa...
Lao xao như thể..đón đưa người tình
Tình thơ tâm thức êm đềm
Sáng trưa dệt mộng..chiều đêm mơ hoài
Gió thì thầm chúc lời say
Đồi trăng chung bóng..hoa khai nụ tình
Trời cao tinh tú lung linh
Đường thơ đợm nét..đẹp xinh sắc màu
Mỹ miều nét chữ thương nhau
Âm bằng thanh trắc..xôn xao dệt vần
Tình thơ..dù có phù vân
Cũng mang niềm nhớ trong anh mỗi vần..!!

Em ngồi bên đó đan mơ

Anh bên này..dệt bơ vơ kín trời


Đưa tay.. anh đón sương rơi
Để làm mực viết...cho vơi nỗi sầu
Trăng sao soi sáng trên đầu
Mà anh cứ ngỡ mắt màu thủy tinh
Mực sương...vết đọng lung linh
Hiển lên tình nhớ ẩn hiện trong anh
Đêm này...thức trọn năm canh
Để nghe gió biển sóng gào vu vơ


Thơ...vài lời viết đơn sơ
Gửi về em gái đang mơ trong chiều..!!



Sóng bảo… bên em mãi nhé, hỡi trái tim ngàn năm vẫn đợi. Đợi bình minh nhô cao, bên khúc ca sóng hát những rì rào. Đợi từng cánh hải âu nhặt nắng chiều hát khẽ bên anh khúc nhạc của gió. Đợi ánh đêm, bóng nguyệt tỏa sáng lung linh giữa không gian thinh lặng, chỉ còn khoảng trống cho nhịp đâp thổn thức của hai  trái tim quấn quýt không rời…

Mỗi đêm biễn vẫn gọi đấy thôi… anh có nghe thấy tiếng biển gọi tên mình?