Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Người thầy

Nhớ ngày xưa áo trắng mộng mơ
Tóc thề buông xõa thật đơn sơ
Nghiêng nghiêng vành nón duyên con gái
Chập chững vào đời… những ước mơ
 



Những ngày xưa đó trên giảng đường
Nhớ hoài ánh mắt người thân thương
Động viên khích lệ, bao trìu mến
Nâng cánh ước mơ “em cố lên!”

Rồi tháng ngày qua… trong mưa sa
Bàn tay Thầy ấm, lại đưa ra
“Nào em nắm lấy đừng lùi bước.
Cam go… em hãy cố vượt qua…”

Trời mưa bão mãi… rồi cũng tan
Nắng về trải lối bước thênh thang
Niềm vui lại về trên môi thắm
Hạnh phúc yêu thương lại ngập tràn

Em nào biết đâu… Thầy khổ đau
Bao nhiêu thử thách đổ xuống đầu
Dòng đời xô đến bao giông bão

Thầy vẫn bền gan chẳng lùi đâu

Em chưa một lần được sẻ chia
Những gì Thầy thao thức đêm khuya
Em vô tư quá nên chẳng biết
Rằng Thầy cũng buồn, khổ, bộn bề,…!

Biết rằng… Thầy chẳng trách em đâu
Trái tim nhân hậu…mãi nghĩ sâu

Thầy dành tặng hết cho các bé
Xây những ước mơ thật nhiệm màu

Bao nhiêu ngôi trường mới xây lên
Em thơ vui tíu tít đến trường
Hồn nhiên trong sáng ngời ánh mắt
Hạnh phúc… Thầy nở nụ cười hiền…

Tấm lòng nhân hậu nơi trái tim

Thầy thắp lên ngọn lửa niềm tin
Cho bao thế hệ sau tiếp bước
Vì một tương lai hạnh phúc bền

Xin nhận từ em… lời cảm ơn
Những gì Thầy đã dạy cho em
Yêu thương dành hết cho con trẻ
Niềm vui, hạnh phúc mãi nhân lên!