Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

Cảm xúc tháng sáu

 Hạ về chen chân vào màu trời tháng sáu, để những bông muống biển dại nở khẽ lối mòn quen.
Hạ về nắng dạo chơi rồi thẹn thùng lẩn trốn em. Hạ bỏ cho thời gian em một cơn mê êm trôi. Bỏ cả một thoáng mặn nồng em. Làm em rối ren, những bồn chồn mùa quá khứ…


Hạ sang… trong nét Hạ có hồn nhiên, có những cơn mưa vô thức em chợt thấy có mùi thương nhớ về chìm ngập em. Chiều nay nghe tiếng mưa gõ trên mái tôn như một bản hòa tấu, lòng buồn vời vợi…




Cơn mưa tuôn... cung nhạc buồn dang dở
Từng dấu thăng, dấu giáng cũng nhớ thương
Mưa rơi rơi... mưa có vương hoa nắng
Cho ngày buồn... cứ thầm lặng trôi đi...!


Ừ…! Thì tại lòng em còn hoài mang nhiều sợi chỉ Duyên đứt đoạn, em ngồi một mình tự nối lại bằng những nét phố trầm tư. Những ngày trưa về oi bức cả kỉ niệm, thời áo dài trắng vô tư cười thơ thẩn cả hàng me…. Em thẫn thờ trước mùi hương của biển nồng nàn êm ả …




Cánh phượng rơi em ép trong trang vở
Kỉ niệm hôm nào còn thắm mãi sắc hoa
Hè lại về tiếng ve ngân rộn rã
Lòng chợt buồn lại nhớ đến người xa...!


Rồi thì Hạ cười dắt tay kẻ lang thang như em đi, Hạ rủ rê thêm những mối tơ vương trải lòng vào tiếng mưa riêng tư của Hạ. Những thềm nhà nước giọt mái tôn gõ cửa, em đưa tay cầm mềm mại vạt lệ trời khẽ hôn môi. Bỗng nỗi nhớ lại bay biến về đâu, trong con tim chỉ còn một thứ cảm xúc rất lạ lùng…

Khi vạt nắng cuối buổi chiều lịm tắt
Là nơi anh lúc đó bình minh lên
Ở nơi em mưa cũng rớt bên thềm
Mưa xối xả mưa gọi tên nỗi nhớ

Đêm xuống rồi bầu trời như vẫn ngỏ
Giọt nhớ thương vẫn quấn quýt ùa về
Mưa dai dẳng em chếnh choáng buồn ghê
Để thơ buồn gửi về anh phương đó

Đêm nơi anh, ánh trăng vàng có tỏ?!
Hay mưa rơi vẫn tí tách ngoài thềm?!
Cho lòng người lại khắc khoải nhớ thêm...
Mưa nhớ anh... đổ cả trời nhung nhớ

Tháng sáu về cả hạ vàng cũng tỏ
Mưa ùa về khắc nỗi nhớ thêm sâu
Trời buồn cứ đổ giọt sầu đầy vơi
Mưa hay em nhớ... đến người phương xa....

Tự do thênh thang em chẳng nhung nhớ một nỗi buồn đang mải miết chạy dài kia. Khẽ ôm cả, khẽ uống cả, khẽ thấm thía cả, cảm nhận cả bầu trời Hạ còn nhiều chỗ bình yên. Và sẽ có lúc em dầm dề mình với hồn nhiên thôi…mùa nhé.




Lòng từng hẹn hò với đủ  thứ xúc cảm thời gian. Để bỗng nhiên muốn trong mình một mùa về giản đơn đến thật lạ. Cảm xúc lòng sẽ lâng lâng, vì phố nhảy nhót ngắm tà áo tinh khôi nhặt nhành phượng về cuối phố. Ôm yêu thương cuối, gói một thời trang vở trắng vào tim. Chiều tiếng ve ngân, tiếng sóng biển rì rào... I miss you…!




Tháng Sáu ơi... ta nhớ....
Nhớ phím đàn với những bản tình thơ...
Nhớ những giấc mộng mơ hồ
Ta cùng em tay đan tay trên biển..!

Nhớ tà áo trắng...
Màu ngọc lan, hoàng cúc... Nắng vàng say
Nhớ vui đùa thoả thích đắm say
Bên câu chuyện tình huyền thoại

Nhớ những lần người hờn, ta dỗi
Chờ chờ
Đợi đợi
Một hồi âm
Để âm thầm
Thơ nhớ... thơ đến lạ...

Nhớ màu xanh lá
Ta dệt một bài thơ
Mang tên đợi chờ
...Tặng người...tặng riêng người...duy nhất..!

Tháng Sáu...con tim thổn thức...
Thơ bên người...thơ hạnh phúc...ngất ngây
Chuỗi ngày thôi dài
...Xuân về giăng lối...
Dù tháng Bảy đang tới
Tháng Tám có qua
Tháng Sáu...vẫn mãi trong ta

Đậm đà màu hoa cúc...

Lê Anh Dũng08:48 Ngày 14 tháng 6 năm 2013