Trang

"Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"

Thứ Ba, 3 tháng 3, 2015

Cảm xúc...!

              Xuân về trên phố biển, em chợt thấy mùa về quanh mình xanh biếc những mầm non…  Xuân phương Nam ấm áp với những cơn gió nhẹ mát dịu lại làm em nhớ những ngày mưa ngồi nghe tiếng mưa rơi, tập tành viết lách… em qua tuổi mình, qua những vùng trời kỉ niệm mà đâu hay mình đã bỏ lại sau lưng những thổn thức của mùa!



         Qua đi những ngày mưa buồn. Trái tim em khe khẽ rung lên khi gặp những cơn gió lạnh, thổn thức bởi  tiếng sóng vỗ ì oạp bên ghềnh đá trong đêm vắng, thương ai một mình lang thang quán đêm, thèm chút hơi ấm từ đôi bàn tay gầy mong manh mà tất cả chỉ là hư ảo ...
     Giữa những ngày xuân, Em vẫn đong đếm thời gian bằng những vòng bánh xe lăn, rồi thảng thốt nhận ra rằng tuổi mình theo mùa đi mãi ...
      Đã qua đi những ngày mưa buồn, qua đi những run rẩy khi nghe bài hát  " Mùa xuân vừa đến hoa về trên những bàn tay. Và em vừa đến thay màu áo mới vì anh ..." Em vẫn chờ dấu chân xưa một lần thôi ngập ngừng dừng lại bên thềm, để gió, để nắng, để mưa ngưng đọng lại trong khoảnh khắc chùng chình của cõi lòng...
      Qua đi những ngày buồn. Cái cảm giác lãng đãng ấy cũng tựa hồ tan theo đất trời vào Xuân. Em khoác thêm áo mới, tung tăng trong gió sớm, hồn nhiên líu lo như con chim sẻ nhỏ, vô ưu như chưa chạm ngõ 20. Em vẫn thèm cảm giác bay lên, bay lên ...
      Nhưng, chính khi lòng mình rộng mở nhất, em lại thèm cái cảm giác ai đó nắm tay mình ấm áp cùng chia sẻ... vị cay nồng tháng năm...